Chúa không lầm



Bài thánh ca “Chúa không lầm” của Linh mục Nhạc sĩ Kim Long có những lời như sau:

“Chúa không lầm khi Ngài dựng nên con, dù lời Ngài con không giữ trọn. Vì Chúa đã biết từ ngàn xưa, rằng thân con bởi tro bụi và được cưu mang trong tội lỗi. Nhưng lòng Chúa quá bao la, dù cho bao phen con yếu đuối, thành tâm xin ăn năn thống hối, là Ngài lại thứ tha. ”

Trong cuộc sống, mỗi ngày chúng ta đều cảm nghiệm được tình thương bao la của Thiên Chúa, Người ban cho chúng ta hết ơn này đến ơn kia, cho chúng ta sứ mạng ra đi làm chứng cho tình yêu của Thiên Chúa.

Nhân dịp mùa hè, vào khoảng tháng 6 tháng 7 hằng năm, các nhà dòng tổ chức những tuần tĩnh tâm, thường huấn, phong chức, tuyên khấn, cùng với những thánh lễ tạ ơn, những dịp mừng hồng ân ngân khánh, kim khánh khấn dòng của các nữ tu, các thầy và quý cha. Người viết xin góp một chút suy tư về đời sống ơn gọi thánh hiến trong bối cảnh xã hội hiện nay.

Nếu có dịp tham dự những lễ khấn của các nữ tu, ai trong chúng ta cũng cảm thấy bầu khí thật trang trọng, thánh thiện và những hình ảnh tuyệt đẹp. Họ là những con người  chọn Chúa làm lý tưởng cho cuộc đời, đúng hơn là được Chúa gọi. Họ dấn thân đi theo những đòi hỏi của Tin Mừng, luôn yêu mến Chúa tha thiết và cũng yêu thương anh chị em tha nhân. Họ là người trẻ năng động, những người có tài, những người đẹp, nhưng được Chúa chinh phục. Giây phút tuyên khấn trước mặt Chúa, bề trên, trong ngày lãnh nhận sứ vụ là ngày hân hoan, ngày cảm nghiệm và tung tăng ca hát trong tình yêu của Thiên Chúa.

Nhưng khi bước đi trên con đường ơn gọi thánh hiến theo thời gian, càng ngày, họ càng cảm thấy mệt mỏi, nhất là lúc phải đối diện với những thử thách trong đời tu, có những lúc tưởng chừng như Chúa bỏ rơi mình, Chúa đi vắng, cụ thể như những lúc người tu sĩ đau bệnh già yếu.

Như vậy, mùa hè xin được gọi là mùa hâm nóng đời tu, đốt lên lại ngọn lửa lòng mến Chúa  bùng cháy qua những buổi tĩnh tâm, học tập và những lễ hội tạ ơn. Xin được phép gọi chung các thầy đại chủng viện, quý cha xứ, cha dòng, hay các tu sĩ nam nữ thuộc các hội dòng là những người sống bậc tu trì, những người đang sống theo ơn gọi thánh hiến.

Thật vậy, Chúa  không lầm khi dựng nên chúng ta,  và Chúa luôn có đó trong cuộc đời các tu sĩ. Chúa tiếp sức nâng đỡ và gìn giữ những ai Người tuyển chọn. Chúa là người bạn đời chia sẻ mọi buồn vui khi họ chạy đến tâm tình với Người.

“Giữ gìn con Chúa ơi, vì Chúa là chốn con tựa nương tháng năm. Trong cánh tay Người hồn con vui sống, tình yêu Chúa khoan dung bền vững muôn đời.” (Ca Tình Tri Âm – Lm Nhạc sĩ Kim Long)

Trong dịp mừng kim khánh 50 năm thụ phong linh mục, Cha Kim Long có  đêm thánh ca tại Giáo xứ Phú Trung thuộc TGP. Sài Gòn vào ngày 14/6/2018 vừa qua, với chủ đề Cảm Mến Hồng Ân. Người xem hết chương trình như cảm thấy cuộc đời cha được trình bày qua những bài thánh ca, những tâm tình vui tươi tạ ơn Chúa của cha. Vì Chúa đã gìn giữ che chở cha sau khi chịu chức năm 1968, qua những ngày đất nước chiến tranh loạn lạc, trong những hoàn cảnh tương lai của đời mình không biết sẽ đi về đâu. Cha trải qua 50 năm trong sứ vụ linh mục của Chúa, 60 năm viết thánh ca, với những tài sản thánh nhạc khoảng 4.000 sáng tác. Điều quan trọng không phải là những gì cha đã làm, nhưng quan trọng hơn là trong mọi sự cha luôn nghiệm thấy ơn Chúa luôn đồng hành. Trong suốt cuộc đời linh mục với tâm tình vui mừng tạ ơn, cha luôn xác tín ở tình thương của Chúa. Và tất cả những bài thánh ca nhìn chung cũng đều là ca ngợi tình yêu Thiên Chúa, trong từng biến cố lớn nhỏ của cuộc đời. Cha chia sẻ với mọi người niềm vui sống với Chúa, hết lòng phục vụ Chúa qua anh chị em mình, sống đơn giản, phó thác hoàn toàn vào Chúa. Hơn nữa, cha sáng tác những bài thánh ca cũng là để bộc bạch những tâm tình cầu nguyện.

Đời tu phải là như thế! Chúa Giêsu đã nói với các môn đệ trước cuộc thương khó và tử nạn: “Anh em hãy ở lại trong tình thương của Thầy” (Ga 16,9). Ở lại với Chúa trong cầu nguyện chiêm niệm, trong các bí tích và gặp gỡ Người là Đấng Vô Hình Tuyệt Đối, Đấng cả cuộc đời ta yêu mến tin tưởng.

Nhiều giáo dân cảm thương các cha già hưu, các nữ tu, các thầy lớn tuổi đau bệnh trong bệnh viện, và ở những nhà hưu dưỡng. Thương các đấng bậc, các tu sĩ cả đời vất vả lo cho đoàn chiên bây giờ nghỉ ngơi lại bị hành hạ bởi những cơn đau. Các đấng ấy vẫn không tránh khỏi những đau đớn thể xác do những căn bệnh quái ác ập đến. Chúng tôi đã nhìn thấy và chia sẻ với các nữ tu trong lúc nỗi đau tột cùng khi cầm trên tay kết quả xét nghiệm biết mình ung thư giai đoạn cuối. Sống lòng tin vào Chúa trong hoàn cảnh đau bệnh như các chị mới là theo Chúa đến cùng. Thiết tưởng, trong lúc ấy, họ buồn tẻ cô đơn lắm, nếu không có người thân quen thường xuyên lui tới thăm hỏi vấn an.

Cũng hoàn cảnh đó, các ông bà cụ cha mẹ chúng ta lại được con cháu vây quanh giường bệnh, thay phiên nhau túc trực thăm nuôi. Nhà có đông con thì các anh chị em mọi người phân chia ra mỗi đứa một buổi.

Nhìn những hình ảnh các vị tu sĩ đau bệnh, tôi thấy rằng cuộc đời thánh hiến bao giờ cũng có những khó khăn thử thách. Bên cạnh đó, sống theo những đòi hỏi  triệt để của Chúa Giêsu trong Tin Mừng cũng là “cái khó” lớn nhất. Ngoài  ra, tu sĩ còn chấp nhận hy sinh những tình cảm đôi lứa, đời sống gia đình để sống độc thân vì Nước Trời. Đấy là chưa kể những thất bại, những nghi ngờ của người khác mà tu sĩ luôn gặp phải trong đời.

Vinh quang có chăng chỉ là trong ngày lãnh nhận chức linh mục, phó tế, ngày tuyên khấn trọn đời, cho dù rất có thể trong đời sống người đi tu không phải lo toan vật chất, không phải chống chọi với nắng mưa để lao động mưu sinh.

Chúa không bao giờ lầm. Vâng, Chúa chọn gọi một ai đó không phải Người xét theo khả năng tài giỏi, người đó có xứng đáng trước sứ mạng Chúa trao phó. Ơn gọi đời sống thánh hiến cũng là một mầu nhiệm không thể hiểu nổi, Chúa yêu thương con người cách vô điều kiện và chúng ta chỉ cần đáp lại lời mời gọi của Người mà thôi.

Vì vậy, những linh mục tu sĩ không phải là những con người hoàn hảo, thánh thiện, không phải là những người tài năng, “mười phân vẹn người”, trổi vượt hơn người khác. Đi theo Chúa trong ơn gọi tu trì với ý thức cái “không hoàn hảo” của mình, học theo Chúa mỗi ngày, khám phá vẻ đẹp của Thiên Chúa là Cha nhân từ và giàu lòng thương xót, cũng như cố gắng mỗi ngày trở nên giống như Người hơn.

Tiếng Chúa gọi là tình yêu nhưng không, Chúa muốn chọn ai tùy theo chương trình và ý định của Người. Chúa cũng ban cho những ai Người chọn những ơn cần thiết để thi hành sứ mạng ấy cho tốt hơn.

Trong những ngày cuối tháng 6, Giáo Hội cho chúng ta chiêm ngắm những vị thánh lớn mà ơn gọi của Thiên Chúa dành cho các đấng ấy cũng rất đặc biệt. Thánh Gioan Tẩy giả, Thánh Phêrô và Thánh Phaolô Tông đồ. Chúa đưa các các đấng ấy vào chương trình kế hoạch cứu độ yêu thương, thánh hóa và sai các đấng ra đi .

Ơn gọi của Gioan Tẩy Giả như được trình bày trong sách Ngôn sứ Giêrêmia như sau: “Trước khi cho ngươi thành hình trong dạ mẹ, Ta đã biết ngươi; trước khi ngươi lọt lòng mẹ, Ta đã thánh hoá ngươi, Ta đặt ngươi làm ngôn sứ cho chư dân.”  (Gr 1,4)

Ơn gọi của Thánh Phêrô và Phaolô cũng là đi trên con đường thường xuyên vấp ngã, có khi phản bội lại tình thương của Thiên Chúa. Các đấng ấy cũng đau đớn về những tội lỗi tày đình của mình, nhưng đã ăn năn thống hối trước tình thương tha thứ của Chúa.

Đời sống ơn gọi thánh hiến của các linh mục tu sĩ hôm nay càng bị thử thách rất nhiều, trước cơn lốc của lối sống tôn thờ vật chất, kiếm tìm sự an nhàn hưởng thụ, chủ nghĩa tự tôn cá nhân đang lên ngôi… Vì vậy, người tu sĩ thay vì sống phó thác tận hiến cho Chúa, nhiều người lại đi tìm kiếm danh vọng lợi lộc về bản thân mình.

Đừng để nhiều giáo dân gặp nhau lại nhận xét kiểu như thế này: “Tưởng các cha, các sơ tu rồi tốt lắm, thánh thiện lắm, ai ngờ đâu các cha, các sơ cũng…”

Người linh mục và tu sĩ cùng nhau chiêm ngắm mẫu gương đời sống của Chúa Giêsu, học với Người sự hiền lành và khiêm nhường, cảm thấy niềm vui của sự trao hiến và phục vụ. Họ sẽ thấy Nước Trời mới là kho tàng, là viên ngọc quý giá cả đời tìm kiếm, chứ không phải chạy đua theo vật chất, nhà cửa, xe ô tô, điện thoại thông minh, hàng hiệu cùng với những chuyến du lịch đó đây trên khắp thế giới. Họ cũng không chạy theo lối sống xu nịnh a dua của giới đại gia lắm của nhiều tiền nơi những nhà hàng ăn uống đất đỏ.

Sứ điệp của mùa thánh hiến nhắn gửi mỗi tu sĩ và cả những giáo dân sống giữa đời cần phải trở về với tình mến như thuở ban đầu với Chúa Kitô và xác định lại con đường chọn lựa theo Chúa của mình, để sống như lời của Thánh Phaolô tông đồ: “Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Ki-tô sống trong tôi.” (Gl 2. 20).

Làm sao cho những phút giây hạnh phúc của ngày quý tu sĩ tuyên khấn với Chúa luôn thấm đậm và còn mãi trên cuộc đời của họ, ngay cả trong những khó khăn nghịch cảnh có dồn dập xảy đến trong đời, họ vẫn tin rằng Thiên Chúa luôn nhân hậu yêu thương.

Mỗi năm vào dịp hè, chúng ta thêm lời cầu nguyện cho các nam nữ tu sĩ luôn là chứng nhân Tin Mừng, sứ giả của niềm vui, luôn biết mang Chúa Kitô đi đến mọi nơi qua môi trường sống và làm việc hằng ngày.

Giuse Nguyễn Bình An
(Nguồn: nguoitinhuu.org)