Thượng Hội đồng: Du hành trong thế giới người trẻ

fr.zenit.org, Anne Kurian, 2018-10-06

Chiều thứ Bảy 6 tháng 10-2018, Đức Phanxicô và các Nghị phụ có một “chuyến du hành trong thế giới người trẻ” vào ngày thứ tư của Thượng Hội đồng Giám mục: hai giờ náo động với các bạn trẻ ở Phòng Phaolô VI, Vatican.

Có vào khoảng 7000 bạn trẻ tham dự buổi náo động này, “Chúng con đang ở Thượng Hội đồng, chúng con tham dự vào công việc.” Họ nói với Đức Giáo hoàng các vấn đề của họ, các vấn đề của cuộc sống, công ăn việc làm, các vấn đề cá nhân, các trang mạng xã hội. Nỗi cô đơn, các bạn trẻ xa Giáo hội, các dấn thân chính trị… và họ đưa các câu hỏi này cho các Nghị phụ để các Nghị phụ làm việc!

Trong buổi tối vui nhộn nhưng đầy cảm xúc, xen với các tiết mục ca hát, nhảy múa, chuyện cười, Đức Phanxicô đã khuyến khích họ: “Các con hãy vạch cho mình một con đường, hãy là con đường, các con hãy nhìn về hướng chân trời và đừng nhìn vào gương… các con đừng ngồi trên ghế bành và đừng về hưu ở tuổi 24”.

Ngài nói thêm, để tìm được chính mình, các con phải hành động. Ngài mời gọi các bạn trẻ phải nhất quán trong cuộc sống, không chấp nhận một Giáo Hội không nhất quán, “đọc Tám Mối Phúc Thật nhưng rơi vào chủ nghĩa giáo quyền gây tai tiếng”.

Quyền lực đích thực là phục vụ, là làm con người lớn lên, ngài nhắc lại: “Nếu các con muốn sống như một Kitô hữu, các con hay sống theo Tám Mối Phúc Thật, không thời thượng, không giáo quyền, đó là “một trong các tệ nạn lớn của Giáo Hội”.

Các con cũng đừng để mình bị quyến rũ trong “sự đô hộ của ý thức hệ”, ngài xin các bạn trẻ hô lại: “Tôi không có giá, tôi tự do… các con hãy yêu tự do mà Chúa Giêsu cho các con”. Đức Phanxicô thật sự cảm động trước hình ảnh của một bạn trẻ và người ông của bạn, sứ điệp mạnh của buổi tối nay, ngài xin các bạn trẻ gắn kết với các người lớn tuổi, họ là gốc rễ.

Buổi canh thức xen kẽ với chứng ngôn của các bạn trẻ.

Anh Daniel, cựu tù nhân, khi tiếp xúc với một cộng đoàn, anh đã được khuyến khích để đi học lại và anh có được sự ổn định trong cuộc sống, anh khẳng định: “Trong đức tin cũng như trong cuộc sống, chúng ta không lớn lên một mình.”

Anh Azeez, một thanh niên Irak tị nạn ở Pháp, anh là sinh viên ở Lyon, anh cho biết mình bị lo lắng, bị bỏ rơi, bị chơ vơ cô quạnh do cuộc xung đột ở đất nước anh, anh đã mất tất cả ở đó: “Tôi được Chúa Giêsu cứu… và cuối cùng tôi đã tha thứ được cho nhóm Hồi giáo ISIS”.

Một ca sĩ trẻ diễn tả đức tin của mình trong tình yêu bền lâu: “Các quan hệ được vun trồng như mình vun trồng cây, đôi khi mình phải tắt điện thoại và dành thì giờ cho người thân.”

Một phụ nữ trẻ 33 tuổi kể kinh nghiệm giải trí của mình trên các trang ‘gặp gỡ’, một sự ‘trống vắng’ và nhu cầu được yêu thương mà cô tìm cách để lấp cho đến khi cô gặp “một tình yêu không đòi hỏi một cái gì”, tình yêu của Chúa. cô cho biết: “Bây giờ tôi hạnh phúc.”

Một thanh niên nạn nhân của sách nhiễu, anh kể câu chuyện anh tìm ẩn núp nơi rượu và ma túy. Năm 23 tuổi, anh giận mọi người, giận Chúa, anh sống ngoài đường như một “con trùng”, đó là “địa ngục.” Và rồi anh gặp một linh mục, linh mục mời anh sống trong một cộng đoàn người trẻ, chọn “sự sống” và anh thoát được cảnh nghiệp ngập. 

Anh Dario, mồ côi cha từ 5 tuổi, anh kể kinh nghiệm nghiện sản phẩm khiêu dâm của mình khi anh 10 tuổi: “Tôi không biết là hình ảnh khiêu dâm đã phá hủy sâu đậm đến như thế… mình không thể có tự do khi nhìn người khác mà không bị dấy bẩn … tôi tìm một người cha, tôi tìm Chúa nhưng tôi không biết Chúa…”. Bây giờ anh đã lập gia đình, anh chia sẻ hy vọng và ý chí muốn làm chứng cho cái đẹp của sự sống với những người trẻ cùng bị nghiện như anh.

Một linh mục trẻ vừa chịu chức một năm hài hước tâm sự đam mê nhảy của mình, linh mục lướt vài điệu nhảy trước các bạn trẻ: “Tôi hạnh phúc được làm linh mục, Chúa không lấy của mình gì hết, những gì mình có, Chúa cho lại hơn 1000% lần!”.

Các chủ đề được đề cập trong buổi chia sẻ là: các khó khăn trong thế giới làm việc; ơn gọi đi tu; dấn thân làm việc nhân đạo bên cạnh người di dân; môi sinh, cái chết và bệnh tật.

Marta An Nguyễn dịch